Xây dựng lại món bánh truyền thống của Hà Nội

Trong dân gian, đồng tiền là một vị thuốc quý, giàu canxi, được dùng để điều kinh, giảm đau và chữa loãng xương, kể cả loãng xương mãn tính. Cây thơm thường mọc ở bờ rào, bờ giậu ở các làng quê Bắc Bộ, phát triển mạnh vào mùa hè nên ăn vào mùa này là tốt nhất. Người nông dân ăn rau thay thế. Có gia đình dùng lá đập dập làm bánh, nhờ đó bánh có màu xanh, có mùi thanh khiết.

Cây kim tiền thường mọc trên các bờ giậu ở miền Bắc, nhưng ít ai biết đến món bánh ngon làm từ cây này. Nhiếp ảnh: Pan Yang.

Thời gian trôi qua, bánh khúc đã trở thành ký ức của người dân Hà Nội. Nhiều người lưu luyến và muốn ăn loại bánh này nhưng không tìm được ai biết cách làm. Chính vì vậy, trong quá trình phục dựng món ăn xưa ở Hà Nội, một người Hà Nội gốc Nguyễn Phú Hải đã dành nhiều năm nghiên cứu một số loài cây công. Nói: “Trong công thức nấu ăn cũ của Fan Dai, đầu bếp già đang bày cách làm Banzhong, nhưng ông ấy không biết nó là loại cây gì và hình dáng như thế nào. Tôi đã hỏi các vị công tử, nhưng bây giờ không ai biết cây ở đâu. Nhiều lần tôi đến Làng thuốc Namdaiyan (Hà Nội, phố Đồi), dạo phố Hàng Bè ở chợ Nguyễn Cao … Bạn không thấy đâu, nhưng để phục chế thêm món bánh tẻ thì nhất định phải có loại lá này. Đúng vậy, trong một chuyến đi đến tỉnh Vĩnh Phúc, một người nông dân nói với Hai Ý rằng cây này mọc trong vườn và anh thường dùng để nấu canh. “Tôi háo hức làm theo. Đó là anh nông dân, khi nhìn thấy cái cây đó, tôi không thể tin vào mắt mình, đó là một loại thân thảo mềm, tôi cứ nghĩ là cây cổ thụ, cây cổ thụ trong rừng. “Hải nói… Hải xin bụi bên nôi, xem đó là cây quý, dù suốt ngày vẫn miệt mài tưới nước” Khi bụi cây tươi tốt, tôi bắt tay vào làm bánh, lọc bột đậu xanh lâu dài. Thành phần trong bánh thiếu.Năm nay không dễ như tôi nghĩ (1 kg đậu xanh, anh Hải chỉ sản xuất được 200 gam tinh bột đậu xanh, bột nhanh hỏng). Nguyễn Phú Hải cho biết: “Tôi một lần nữa phải lần mò với một người thợ làm bánh từ Hà Nội chuyển vào nam.” Theo lời đầu bếp, để phục chế lại món bánh, anh phải nhờ đến một ông lão làm “giám khảo”. Mỗi mẻ bánh có thể nướng được, biển đem về cho hắn nếm thử. Sau nhiều lần cân, đong, đo, đếm nguyên liệu, Hải cho ra lò một chiếc bánh mỏng, màu xanh. Đặc trưng, ​​dai, thơm, thanh khiết không khác gì bánh xưa. Bánh mỏng có vị êm dịu và mùi thơm đặc trưng. Đây là món ăn tao nhã chỉ có ở miền bắc. .

Cụ Vinh (chủ một cửa hàng bánh ngọt cổ truyền) – rất hiếm ở Hà Nội và vẫn còn làm loại bánh này – cụ nói: “Nhiều người không biết đó là bánh tẻ, thực chất là làm từ cây cỏ, rau thơm. Tên bánh cộng với tên bánh tẻ, đây là loại bánh truyền thống, chỉ có loại bánh miền Bắc, hàm lượng canxi rất cao, tốt cho xương khớp, có mùi thơm đặc trưng, ​​giờ ở Hà Nội ít người biết đến loại bánh này ”.- — “Điều đáng quý ở Bánh Chưng ở chỗ làm bánh phải được làm hoàn toàn thủ công, sử dụng nguyên liệu địa phương và không có phụ gia. Hương vị thơm ngon”, Vinh chia sẻ.

Phan Dương

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *