Hình ảnh dưới đây là của anh Nguyễn Văn Kwai, 37 tuổi ở TP.
Năm 2006, khi bố tôi chia tài sản cho các con, tôi có được mảnh đất 83 mét ở quận Tanfu (giấy tờ tùy thân chỉ 72 mét vuông, phần còn lại được phóng to). Khi còn ở với bố mẹ, tôi vẫn tiếp tục để lại mảnh đất này cho đến khi lập gia đình năm 2010. Tôi xây nhà 1 trệt 1 lầu, phía trước có sân. . Sau khi xây nhà xong, chúng tôi còn nợ chú tôi 50 triệu đô la. Chú tôi sở hữu hàng chục ngôi nhà trọ và kiếm được khoảng 50 triệu nhân dân tệ một tháng, vì vậy ông ấy bảo tôi làm mọi thứ có thể để trả tiền.
Năm 2012, tôi mở quán cà phê bằng vốn của người bạn. Do thiếu tiền, tôi vay thế chấp ngân hàng 500 triệu đô la Mỹ. Làm ăn thất bại, ba tháng sau tôi chỉ rút được 300 triệu đô la Mỹ trả lại ngân hàng. Còn lại, hàng tháng tôi phải trả tiền gốc và khoảng 9 triệu tiền lãi. Lương của tôi khi làm giám đốc nhân sự trong một công ty Nhật Bản đủ trả cho ngân hàng. Sinh hoạt gia đình phụ thuộc vào lương của vợ trong một công ty truyền thông vượt quá 10 triệu USD. Tôi vẫn phải xin tiền vợ mua cà phê, thuốc lá hàng tuần nên càng giảm bớt số lượng bạn bè lớn nhất.
Sau khi Uber và Grab xuất hiện tại Việt Nam, tôi nghĩ mình có thể dùng thời gian rảnh để lái xe vì chủ yếu là giờ hành chính. Lúc này tôi chỉ còn nợ ngân hàng 100 triệu đô la Mỹ, chú tôi 50 triệu, tiền trả trước hàng tháng là 7,5 triệu.
Tôi muốn biết liệu tôi sẽ vay thêm tiền từ ngân hàng để mua xe hay bán nhà. Mua một căn nhà nhỏ để kiếm thêm tiền mặt và không mắc nợ. Tôi đã cãi nhau với vợ, mặc dù vợ tôi thường xuyên than phiền vì thiếu tiền nhưng cô ấy không muốn bán nhà. Đối với tôi, tôi đã quá mệt mỏi với việc phải trả tất cả các khoản thu nhập cho ngân hàng nên tôi vẫn có xu hướng bán nhà. Sau đó, vợ tôi nói với tôi rằng nếu tôi mua được nhà mới, tôi có thể bán căn nhà đang ở.

Tôi bắt đầu nhờ hàng xóm chỉ căn nhà này sau Tết 2015, dự kiến bán với giá 1,6 tỷ. Không ai mua, tôi giảm xuống còn 1,5 tỷ USD. Trong năm qua, tôi tiếp tục biết có bao nhiêu khách du lịch. Họ chỉ ra và chê toàn nhà ven sông chê đường hẹp (xe tôi không vào được), nhà không có tiền hoàn lại nên tôi phải nghỉ bán nhà. ——Thời điểm đó, bạn bè tôi còn đang đánh cờ với tôi, hoặc có người muốn mua căn nhà của tôi với giá 1,5 tỷ đô la Mỹ, họ chỉ cần tôi bỏ thêm một ít tiền để cảm ơn thay vì đòi 1% như một nhà môi giới chuyên nghiệp. Uỷ ban. Cả năm không bán được nhà nên nghe tin tôi mừng lắm và nhận ngay khoản đặt cọc 300 triệu đô la Mỹ. Sau đó, tôi định mua một căn nhà rộng 52 mét vuông trên một con hẻm 4m ở Danfu với giá 1 tỷ đồng.
Tuy nhiên vì lý do hội viên nên việc mua nhà của tôi không thành. Một thành viên khác trong gia đình không đồng ý việc mua bán. Họ trả cho tôi năm mươi triệu. Căn nhà của tôi đã được bán, tôi dùng để trả nợ ngân hàng và tiền của người chú, tôi cũng mua một chiếc ô tô cũ 5 chỗ với giá 400 triệu đô la Mỹ.
Sau khi bán nhà, tôi mua xe hơi bằng tiền – Ảnh minh họa: Pexels
Khoảng hai năm trước, vợ chồng tôi nắm trong tay 1 tỷ USD và không đủ khả năng mua bất động sản. Vợ tôi thấy nản và gợi ý mua căn hộ chung cư để ở, nhưng tôi vẫn mê bất động sản nên đồng ý mua nhà ở Bình Tân hoặc Hóc Môn quận 12. Tôi không ngờ rằng sức nóng của trái đất đã khiến giá nhà đất ở những vùng ngoại ô này tăng vọt.
Đồng thời, mục tiêu mua xe hơi để kiếm tiền của tôi vẫn chưa đạt được. Lúc chuẩn bị mua nhà, không còn thời gian rảnh mà đi tìm xe nữa. Có tháng chỉ có vài tháng. Xe này chủ yếu để ở sân nhà bố mẹ tôi, thỉnh thoảng nhà có việc gì tôi mới lái. Vợ chồng tôi thuê một căn hộ rộng 40m2 gần nơi ở của bố mẹ tôi, mỗi tháng chi tiêu 5 triệu nhân dân tệ và chúng tôi nhận lãi từ tiền gửi ngân hàng.
Tất nhiên, bây giờ tôi không cần tiền nữa. Vợ tôi cũng uống cà phê, nhưng tôi vẫn giận vì phải ở trong khách sạn. Khi nghĩ có người định giá căn nhà cổ của tôi 2,83 tỷ đến 3 tỷ, tôi cũng thấy rất “nóng mặt”. Chưa kể, vì khách sạn rất nhỏ nên mấy món đồ trong nhà cũ của tôi phải vứt đi, tặng lại hoặc bán với giá rẻ mạt như bể cá, bàn ăn ..—— Tôi thở dài vì có gần 40 cái. Vẫn phải đi thuê nhà nhiều năm. Tôi hứa là không còn nợ nần và cuộc sống sẽ thoải mái hơn xưa nhưng thực sự tôi thấy rất buồn vì nếu giá đất cứ tăng như hiện nay thì không biết đến bao giờ mới mua được căn nhà phố tử tế để ở. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Đặc biệt không phải bất động sản Sài Gòn, và cả nước đang rất yên bình, ngay cả chính quyền cũng phải kýCung cấp các khoản vay ưu đãi trị giá 30 nghìn tỷ đô la Mỹ. Giá nhà phố năm nay thường chỉ tăng khoảng 5%. Tuy nhiên, sự bùng nổ bất động sản trong năm 2016 và hai đợt bùng nổ vào tháng 3/2017 và tháng 9/2017 đã đẩy giá đất lên một mức mới. Tùy theo khu vực và loại hình, nhưng so sánh giá từ cuối năm 2017 đến cuối năm 2015, nhiều căn nhà phố đã tăng gần gấp đôi.
Chuyên gia bất động sản cá nhân cho rằng, ở góc độ quản lý tài chính cá nhân, nếu bán bất động sản để mua ô tô tiêu dùng thì bất hợp lý. Tuy nhiên, nếu chuyển từ đầu tư bất động sản sang mua ô tô, sang dịch vụ quản lý hoặc cho thuê, nhà đầu tư cần tính xem dòng tiền có hiệu quả hay không. “Thực tế, nhà đầu tư cá nhân thường có những biện pháp tùy tiện, manh động. Tôi được biết, nhiều trường hợp Uber, Grab lần đầu tiên vào Việt Nam, khi thị trường lên giá, nhiều người đã bán đất mua xe nhưng do thời gian hoạt động không hiệu quả. , Việc bán ô tô và mua đất trở thành một vấn đề nan giải .—— Hoàng An